CÁC NHÀ VĂN VIỆT NAM CHẠY DEADLINE NHƯ THẾ NÀO?
Vũ Trọng Phụng
Hồi đó, tiểu thuyết Giông tố được đăng theo từng kỳ trên Hà Nội Báo, nhưng cứ gần đến hạn nộp, Vũ Trọng Phụng lại chẳng nhớ lần trước viết đến đâu. Ông ngồi ì ra hút thuốc lào xong lâu lâu lại hỏi loạn lên có ai biết tiểu thuyết Giông tố lần trước viết đến đâu rồi không nhưng lại chẳng ai nhớ. Cuối cùng Vũ Trọng Phụng phải tìm báo đọc xem mình đã viết đến câu gì để viết tiếp. Vũ Bằng miêu tả Vũ Trọng Phụng những ngày này mắt hiếng hẳn đi, lưỡi thì lè ra như lưỡi thằn lằn, có khi vừa viết vừa c/h/ử/i thề.
Nhà văn Vũ Trọng Phụng
Nam Cao, Tô Hoài
Cuối tháng phải nộp bản thảo thì cả 2 đã nảy ra sáng kiến là đổi tác phẩm cho nhau viết. Nam Cao thì mạnh khoản tả nhân vật, nên những đoạn cần miêu tả nhân vật, Tô Hoài lại nhờ Nam Cao viết giùm. Ngược lại, Tô Hoài giỏi tả cảnh nên mỗi khi Nam Cao buồn chán không muốn viết thì Tô Hoài lại viết giúp với dàn ý không thể “chi tiết” hơn: sắp mưa, bờ ao có bụi tre, buổi chiều, mấy trang cũng được.
Nhà văn Tô Hoài
Nhà văn Nam Cao
Nguyễn Công Hoan
Ông theo trường phái mặc kệ deadline, cái gì vui vẻ thì mình ưu tiên. Dù Tết nhất ngập việc nhưng Nguyễn Công Hoan vẫn ung dung, vừa viết tiểu thuyết cho tờ báo này vừa soạn truyện ngắn cho tờ báo kia, vừa vui tay chầu rìa tổ tôm vừa đánh bài tam cúc tí.
Nhà văn Nguyễn Công Hoan
Nguồn: Tình Văn Tình Đời